Tây Ninh là một tỉnh biên giới của miền Đông Nam Bộ, có diện tích tự nhiên 4.029km2, dân số 1 triệu người, gồm các dân tộc: Kinh, Chăm, Khơme. Tây Ninh có Thị xã Tây Ninh là tỉnh lỵ, ngoài ra là các huyện: Tân Biên, Tân Châu, Dương Minh Châu, Châu Thành, Hoà Thành, Bến Cầu, Gò Dầu và Trảng Bàng. Tây Ninh, phía Bắc và phía Tây giáp 3 tỉnh Campuchia với đường biên giới dài 240km, phía Đông giáp Bình Dương, Bình Phước, phía Nam giáp Thành phố Hồ Chí Minh và Long An. Tỉnh Tây Ninh có hai cửa khẩu quốc gia là Mộc Bài và Xa Mát.
Tây Ninh có vị trí đặc biệt quan trọng, là cửa ngõ phía Tây khu kinh tế trọng điểm phía Nam, có đường xuyên Á đi qua, là cầu nối giữa hai thành phố lớn là Thành phố Hồ Chí Minh và Thủ đô Phnom Penh của Vương quốc Campuchia. Địa hình Tây Ninh không đồng nhất. Phía Bắc, từ thị xã Tây Ninh trở lên có nhiều rừng núi, cao nhất là núi Bà Đen cao 980m, có hai con sông lớn chảy qua là sông Sài Gòn và sông Vàm Cỏ Đông. Hồ nước Dầu Tiếng xây dựng ở thượng nguồn sông Sài Gòn với diện tích mặt nước 27.000ha, có sức chứa 1,5 tỷ m3, có khả năng tưới tiêu cho 17.500ha đất nông nghiệp.
Tây Ninh tiếp giáp với vùng núi cao nguyên Nam Trung Bộ và đồng bằng sông Cửu Long, thuộc vùng đất cao của Nam Bộ. Phần lớn đất Tây Ninh là đất đỏ và đất xám, rất phù hợp cho trồng cây công nghiệp: cao su, cà phê...
Tây Ninh nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới gió mùa, nhiệt độ trung bình cả năm là từ 26-270C. Có hai mùa rõ rệt: mùa mưa từ tháng 5 đến tháng 10, mùa khô từ tháng 11 đến tháng 4 năm sau. Tây Ninh giàu truyền thống yêu nước, là căn cứ địa cách mạng trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ. Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, Tây Ninh là căn cứ của Trung ương Cục, căn cứ của Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hoà miền Nam. Tây Ninh là trung tâm của đạo Cao Đài