Chùa Thuyền Tôn thuộc thôn Ngũ Tây, xã Thủy An, thành phố Huế, do Thiền sư Liễu Quán khai sáng vào đầu thế kỷ XVIII, tọa lạc trên một đồi cao, bên phải là núi Thiên Thai, nên xưa kia chùa có tên là Thiên Thai Thuyền Tôn tự hoặc Thiên Thai Nội tự. Năm 1746, ông Mai Văn Hoan, một tín đồ mộ đạo Phật đứng ra vận động xây dựng lại chùa có quy mô lớn hơn. Đến năm 1808, bà Lê Thị Tạ giúp chùa trùng tu sửa chữa. Năm 1937, chùa bị hư hỏng nặng, Hoà thượng Thích Giác Nhiên đã trùng tu sửa chữa lớn. Cổng chùa xây bốn trụ biểu lớn, cạnh có cây bồ đề cành lá sum suê. Sân chùa rộng, trồng nhiều loại cây cảnh, giữa sân có pho tượng Quan Âm. Chùa xưa xây theo kiểu chữ “khẩu” (口). Bên triền núi phía Đông Nam là tháp Tổ Liễu Quán. Tháp có lối kiến trúc độc đáo. Trước cổng tháp có đề bảy chữ “Đàm hoa lạc khứ hữu dư hương” (ý: Ngài đã viên tịch, nhưng đạo đức còn lưu truyền mãi, như hoa ưu đàm đã rã cánh mà hương thơm vẫn còn phảng phất). Phía sau chùa có ngọn tháp kiến trúc uy nghi của Đệ nhị Tăng Thống Thích Giác Nhiên, cố thiền sư trụ trì chùa Thuyền Tôn.