Đồi Vọng Cảnh nằm về phía bờ Nam sông Hương, cách núi Ngự Bình vài ba km. Từ đồi Vọng Cảnh chẳng những nhìn thấy dòng sông Hương uốn lượn qua kinh thành Huế mà còn nhìn thấy những vườn cây ăn quả mướt xanh của những xóm nhà vườn bên bờ Bắc, và những lâu đài, cung điện, lăng tẩm cổ kính trầm mặc dưới những rừng thông bạt ngàn. Vào những sớm mai hồng, hay những buổi chiều tà, khi ông mặt trời gác sau rặng Trường Sơn tím sẫm, du khách có dịp đứng trên đồi Vọng Cảnh mới thấy hết vẻ đẹp của sông Hương, núi Ngự, một bức tranh sơn thủy dát bạc, dát vàng mà không một họa sĩ nào tả nổi. Bởi thế nên người dân Huế mới gọi tên ngọn đồi này là Vọng Cảnh.