Tu viện Pherapontov, miền Bắc nước Nga

14:41 | 22/01/2018

Tu viện Pherapontov nằm ở huyện Kirillov, tỉnh Vologda, được coi là một trong các ví dụ điển hình nhất của nghệ thuật Nga thời Trung cổ. Tu viện này nổi bật trong vùng, một phần là nhờ kích thước cũng như là nhờ kiểu dáng kiến trúc hài hòa của nó.

Tu viện Pherapontov được Pherapont sáng lập năm 1398 tại khu vực miền Bắc Nga khi đó còn rất thưa thớt dân cư, về phía Đông của tu viện Kirillo Belozer (được đặt tên theo vị mục sư ban đầu của tu viện này là Kirill của Beloozero).

Trong thập niên 1530, tu viện bổ sung thêm kho tàng, nhà ăn và nhà thờ truyền tin duy nhất với lầu chuông được dựng lên. Vào thời gian này tu viện nhận được những đặc ân do Ivan Hung Đế ban cho. Tu viện Pherapontov đã từng là chủ đất giàu có nhất tại khu vực Belozerya.

Thế kỷ 16 là giai đoạn phồn thịnh của của tu viện, về điều này có thể chứng minh qua các chứng chỉ còn lưu giữ được về sự trao tặng và quyên góp của tầng lớp quý tộc cũng như chính quyền, mà trên cả là của Ivan Hung Đế.

Từ năm 1638 đến 1680, trong thời kỳ phục hồi tu viện, người ta đã xây dựng bổ sung các công trình như: Đồng hồ trên lầu chuông (1638), nhà thờ thánh Martinian một chóp mái (1641), nhà thờ tháp hai chóp mái (1650) và tháp chuông (1680).

Năm 1798 tu viện Pherapontov bị bãi bỏ theo sắc lệnh của Hội đồng thánh giáo với sự chuẩn y của Hoàng đế Pavel. Vào thế kỷ 19, trong giai đoạn thoái trào, lãnh thổ bị co hẹp lại của tu viện đã được rào lại bằng tường đá. Năm 1904 tu viện này lại được phục hồi như là tu viện nữ, sau đó lại bị những người Bolshevik đóng cửa một lần nữa vào năm 1924.

Từ năm 1975 đã bắt đầu sự hình thành của một viện bảo tàng hiện đại, chuyển nó thành một trung tâm nghiên cứu khoa học và khai sáng, phổ biến các kiến thức về các công trình kiến thiết độc nhất vô nhị của quần tnể tu viện Pherapontov thông qua các dạng khác nhau của các công việc bảo tàng. Viện bảo tàng này tạo thành một phần của khu bảo tồn quốc gia Bắc Nga kể từ năm 1991.

Tu viện Pherapontov với các bích họa của Dionisii (đặc biệt là bức nhà thờ Thánh đản Đức mẹ đồng trinh) là mô hình hiếm còn bảo tồn và là độc nhất về kiểu dáng của quần thể tu viện miền Bắc Nga giai đoạn thê kỷ 15- 17, thể hiện rõ các nét đặc biệt điển hình của kiến trúc thời kỳ hình thành nhà nước Nga trung ương tập quyền. Nó cũng là một ví dụ điển hình vê sự thống nhất hài hòa với phong cảnh tự nhiên xung quanh, trên thực tê gần như không bị thay đổi kể lừ thế kỷ 17, nhấn mạnh đẳng cấp tôn giáo đặc biệt của giới tăng lữ miền Bắc Nga, cùng lúc đó minh chứng cho các nét đặc biệt trong nếp sống của người nông dân miền Bắc Nga.

 


Cũ hơn Mới hơn