Học viện Phật giáo Larung Gar nằm giữa thung lũng Larung trên cao nguyên Tây Tạng ở độ cao 4.000 mét so với mặt nước biển, cách thị trấn Sertar, Tây Tạng 15km. Larung Gar được coi là trung tâm Phật giáo lớn nhất hành tinh.
Học viện Larung Gar còn được biết là Học viện Phật giáo Serthar được Hoà thượng Jigme Phuntsok thuộc phái truyền thống Nyingma và một vài đệ tử nhiệt tâm với Phật pháp kiến lập vào năm 1980. Học viện thành lập ở nơi xa xôi, hẻo lánh và đã nhanh chóng phát triển trở thành một trong những trung tâm có ảnh hưởng lớn nhất tới Phật giáo thế giới.
Khuôn viên Larung Gar rất rộng lớn, với quang cảnh tuyệt đẹp của kiến trúc Phật giáo trên nền núi non hùng vĩ. Nhà ở cho Tăng Ni mở rộng hết vùng thung lũng và các vùng đồi núi xung quanh. Những công trình trong quần thể đều được xây từ gỗ, theo phong cách truyền thống và xây sát nhau đến độ nhìn từ xa, trông như ngôi nhà này được xây trên nóc của ngôi nhà khác. Một bức tường lớn ngăn cách khu tu thiền của các nhà sư và các ni cô. Giới luật ở đây rất nghiêm khắc, chư Tăng Ni không được phép ra khỏi khu vực quy định, ngoại trừ khu phía trước tu viện chính, nơi ấy là hội trường chung thường dành tổ chức các sự kiện của học viện.
Ngày nay, Larung Gar là “ngôi nhà chung” của hơn 40.000 Tăng Ni, Phật tử đến tu học. Một trong những điều thú vị là số lượng nữ tu ở đây lại đông hơn so với đàn ông. Điều này khá lạ bởi các tại một số học viện Phật giáo Tây Tạng khác thậm chí không cho phép phụ nữ tới tu thiền. Ngoài những học sinh Tây Tạng, tu viện cũng nhận cả học sinh từ Đài Loan, Hong Kong, Malaysia… Bên cạnh ngôn ngữ chính được sử dụng trong việc dạy và học ở đây là tiếng Tây Tạng, học viện còn có lớp dùng tiếng Hoa phổ thông.
Vì phần lớn nhà ở Larung Gar là nhà bằng gỗ nên khu vực này đã từng có hỏa hoạn xảy ra. Và gần đây nhất, vào tháng 01 năm 2014, một trận hỏa hoạn lớn đã phá hủy hơn một trăm ngôi nhà.
Lưu ý khi tham quan Học viện Phật giáo Larung Gar:
- Tới du lịch Larung Gar là hành trình không phải dễ dàng vì đường xá xa xôi. Đặc biệt vào mùa đông, việc đi lại nơi đây là vô cùng khó khăn. Tuy nhiên, điều này không khiến cho nhiều Tăng Ni và du khách nản lòng. Họ mong được đến đây để nghiên cứu Phật giáo Tây Tạng, chiêm ngưỡng cảnh thiên nhiên và được sống trong không gian thanh tịnh của cao nguyên.
- Đây là một khu vực nhạy cảm và thường xuyên đóng cửa không cho du khách nước ngoài tới thăm.